Chương 37: Tuệ Minh
Nhang vừa gãy, bóng đen lơ lửng giữa không trung phát ra tiếng kêu gào thảm thiết rồi lập tức tan biến. Hiển nhiên linh hồn mà Lâm Trục Thủy ép buộc đến đây đã bị kẻ chủ mưu tiêu diệt.Read More »
Chương 37: Tuệ Minh
Nhang vừa gãy, bóng đen lơ lửng giữa không trung phát ra tiếng kêu gào thảm thiết rồi lập tức tan biến. Hiển nhiên linh hồn mà Lâm Trục Thủy ép buộc đến đây đã bị kẻ chủ mưu tiêu diệt.Read More »
Chương 36: Người giấy
Lâm Trục Thủy vẫn còn vài việc phải hoàn thành, hắn cho Chu Gia Ngư và Thẩm Nhất Cùng nghỉ xả hơi mấy ngày.
Thẩm Nhất Cùng móc ví ra, hỏi Chu Gia Ngư: “Nói đi, anh muốn quẩy ở đâu? Hôm nay tôi bao.”Read More »
Chương 35: Giải quyết
Sương mù màu vàng bao phủ cây cầu, báo hiệu có điềm chẳng lành sắp xảy đến.
Nghe Lâm Trục Thủy nói muốn lên cầu, ánh mắt Tần Y Hà tràn ngập sự sợ hãi: “Nhưng bây giờ người còn sống không thể đến đó… Nếu không… sẽ không về được nữa.” Read More »
Chương 34: Cái chết
Buổi sáng hôm nay vẫn thật trong lành và sảng khoái.
Thẩm Nhất Cùng hoàn toàn không biết cả ngày hôm qua bọn họ đã giao du với một hồn ma. Cậu chàng hào hứng chạy đi tìm Chu Gia Ngư, nói: “Đi thôi đi thôi, chúng ta đi chơi với chị đẹp nào!”Read More »
Chương 33: Đường Tiếu Xuyên
Đương lúc say ngủ, cô gái chợt nghe thấy một âm thanh kỳ lạ.
Tí tách. Tí tách. Tí tách. Nghe như tiếng giọt nước rơi trên mái nhà. Read More »
Chương 32: Cây cầu
Nghe Lâm Trục Thủy nói vậy, Chu Gia Ngư bèn lau bớt chỗ máu ban nãy cậu vừa bôi. Cùng lúc đó, cậu cảm thấy mặt gương bên dưới tay mình đang từ từ nóng lên. Mới đầu Chu Gia Ngư còn tưởng đó là ảo giác của cậu, nhưng sau khi lau xong, cậu phát hiện chiếc gương thật sự đã trở nên nóng bỏng.Read More »
Chương 31: Vòng thi kết thúc
Vân Tú vừa dứt lời, bỗng có ai đó đứng lẫn trong đám người chợt kêu gào thảm thiết.
“Á á á! Đau quá! Đau quá!” Chu Gia Ngư nhìn về hướng âm thanh phát ra, tên lưu manh lần trước định làm nhục Vân Tú đang điên cuồng giãy giụa, liên tục cào cấu sau lưng mình. Dân làng xung quanh thấy thế bèn vội vàng tránh xa, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng sợ hãi.
“A a a! Cứu tôi, cứu tôi với!” Tên đồng bọn còn lại cũng kéo áo, nằm phịch xuống cọ mạnh lên nền đất gồ ghề, chẳng mấy chốc mà da thịt sau lưng gã đã máu me bê bết.Read More »
Chương 30: Bộ xương trong quan tài
Chu Gia Ngư ngủ một giấc tới tận trưa, mơ mơ màng màng bị âm thanh ồn ào bên ngoài đánh thức.
“Có chuyện gì vậy?” Chu Gia Ngư dụi mắt, cậu bò dậy, làu bàu hỏi Sái Bát.
Sái Bát đáp: “Cãi nhau rồi! Cãi nhau to rồi!”Read More »
Chương 29: Vân Tú
Sau khi tang lễ kết thúc, cả ngôi làng như bị bao trùm trong bầu không khí tĩnh lặng đến mức quái dị. Người ngoài như đám Chu Gia Ngư thì không nói, vấn đề là dù dân làng tình cờ gặp người quen trên đường nhưng cũng chẳng thèm chào hỏi. Họ còn giả vờ không nhìn thấy đối phương, mặt mày vô cảm lướt ngang qua nhau.Read More »
Xin lỗi mọi người vì ra chương mới chậm quá ahuhu (༎ຶ⌑༎ຶ)
Chương 28: Tang lễ
Kèn xô na thổi nhạc đám ma, trong sự náo nhiệt lại có vẻ chết chóc quái dị.
Chu Gia Ngư không dám nhìn lâu, cậu hơi cúi đầu, liếc mắt dõi theo những bóng trắng phiêu đãng dần biến mất vào cánh rừng sâu thẳm. Tiếng hát bên tai cũng bay xa, trở nên mơ hồ không rõ.Read More »